Mặc dù được Nhà nước hỗ trợ một phần, nhưng các hộ phải mất một thời gian dài mới phuc hòi sản xuất. Trước bói cảnh đó, nhiều hộ nông dân sản xuất quy mô trung bình và khá đã bắt đầu thay đổi nhận thức, mong muốn có bảo hiểm để được hỗ trợ, phục hồi nhanh khi gặp tai biến và các cú sốc.
Bảo hiểm nông nghiệp là một dịch vụ không mấy hấp dẫn với các công ty dịch vụ vì lợi nhuận thấp, tần suất xảy ra lớn, rủi ro cao. Vì vậy, dịch vụ bảo hiểm có sự hỗ trợ của Nhà nước. Áp dụng bảo hiểm nông nghiệp, các công ty sẽ dự báo, cảnh báo để phòng ngừa sớm, giảm tổn thất. Khi các yếu tố bảo hiểm nằm mức thấp, tần suất xảy ra biến cố nhỏ, các công ty cho người tham gia bảo hiểm. Nhưng các yếu tố bảo hiểm vượt quá “khả năng của doanh nghiệp”, thuộc tình trạng bất khả kháng thì Nhà nước phải xem xét chi bù đắp tổn thất. Như vậy đòi hỏi các công ty bảo hiểm và Nhà nước phải phối hợp xây dựng các phương án bảo hiểm và thỏa thuận trách nhiệm của người tham gia bảo hiểm, của công ty và của Nhà nước theo các mức rủi ro khác nhau.
Bảo hiểm cho nông nghiệp nói chung và cho ngành chăn nuôi nói riêng là chính sách mới, nên cần thí điểm cho một vài sản phẩm cụ thể ở một số tỉnh đại diện, sau đó tổng kết rút kinh nghiệm và mở rộng cho nhiều vùng và cho các mặt hàng./.
Hương Chu